Bạn đang quan tâm đến Học tập và làm theo tư tưởng đạo đức phong cách hồ chí phải không? Nào hãy cùng Vuihecungchocopie đón xem bài viết này ngay sau đây nhé, vì nó vô cùng thú vị và hay đấy!
Ngày 15 tháng 5 năm 2016, Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương ban hành Chỉ thị số 05-ct / tw về “Đẩy mạnh học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, tháng 10 năm 2016, khóa XII” Ban Chấp hành Trung ương Hội nghị lần thứ tư đã thông qua Nghị quyết số 04-nq / TW về “Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng”. Ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, nội dung “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Nhằm kết hợp các nghị quyết của Hội nghị toàn thể lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa XII và thực hiện nghiêm túc, đồng thời Chỉ thị số 05-ct / tw của Bộ Chính trị, Ban Tuyên giáo Trung ương và Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia. Nội bộ đã ban hành Văn bản Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh về phòng, chống suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” (số các ngành, đoàn thể, cơ sở, đơn vị trong tài liệu hoạt động năm 2017).
Bạn đang xem: Học tập và làm theo tư tưởng đạo đức phong cách hồ chí
Tài liệu này là đề cương rút gọn những yếu tố cơ bản trong triết học của Chủ tịch Hồ Chí Minh về phòng, chống tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ và tổ chức học tập, học tập. Làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, mỗi cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân, Đảng bộ, chính quyền và tổ chức công đoàn góp phần thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII.
Trân trọng giới thiệu cuốn sách này cho độc giả.
Tháng 3 năm 2017
Báo chí Chính trị Quốc gia Sự thật
Phần 1
Tầm nhìn của Hồ Chí Minh về suy thoái triết lý chính trị, đạo đức, lối sống
Bên trong “Đối số”, “Tự chuyển đổi”
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhiều lần đề cập đến những ảnh hưởng tiêu cực trong nội bộ đảng, chính quyền và xã hội trong các tác phẩm của mình. Không trực tiếp sử dụng các khái niệm tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống “suy thoái”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” mà nêu ra nhiều căn bệnh khác nhau có dấu hiệu suy giảm.
1. Quan điểm của Hồ Chí Minh về sự suy thoái tư tưởng chính trị
Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ ra những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, trước hết là sự suy thoái về lý tưởng cách mạng. Hai năm sau khi lên cầm quyền vào tháng 10 năm 1947, Người yêu cầu cán bộ, đảng viên phải chấn chỉnh tác phong công tác, nêu rõ phải chống hiểu lầm, thờ ơ với ý kiến. Cũng nên giữ im lặng và đừng tranh cãi. Dù nghe theo bọn phản cách mạng, họ cũng không báo cáo với cấp trên. Ai nói gì, ai làm gì không quan trọng “1.
Chủ tịch Hồ Chí Minh nhấn mạnh: “Đảng phải chống thói coi thường việc học lý luận, vì không học lý luận thì ý chí không cao, không thấy được đường xa. Trong đấu tranh thì không. dễ lạc đường, dẫn đến “mù chính trị”, thậm chí tham nhũng, tránh xa cách mạng ”3.
Kiên quyết phản đối việc hiểu sai ý nghĩa, tầm quan trọng của lý luận và học tập lý luận chính trị, lười học chủ nghĩa Mác – Lê-nin, đường lối, chủ trương, nghị quyết của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước.
Người đã nói: “Ngày nay trong đảng ta vẫn còn nhiều người suốt ngày chăm chỉ làm việc mà không nhận thức được tầm quan trọng của lý thuyết, nên vẫn còn hiện tượng xem nhẹ việc học hoặc không kiên quyết tìm ra các giải pháp phối hợp giữa công việc và học tập” 4. “Một số đồng chí không chịu nghiên cứu kinh nghiệm thực tế của cách mạng Việt Nam, họ không hiểu: Chủ nghĩa Mác là kim chỉ nam hành động chứ không phải kinh thánh. Vì vậy, họ chỉ đọc lại vài dòng chủ nghĩa Mác và đánh lừa người khác. Những người khác chỉ giữ lại những kinh nghiệm lẻ tẻ. Họ không hiểu rằng lý luận là quan trọng đối với thực tiễn cách mạng, vì vậy họ đã nhắm mắt làm việc mà không hiểu hết được toàn bộ cuộc cách mạng ”5. Kiên quyết phản đối việc thực hiện không chấp hành nguyên tắc tổ chức của Đảng, mất ý chí chiến đấu, không gương mẫu trong công việc: “Không kỷ luật, không kỷ cương” 6.
Trong tự phê bình và phê bình, người kiên quyết chỉ ra rằng đấu tranh với biểu hiện không dám nhận khuyết điểm, khi góp ý thì thiếu thành khẩn, không chủ động nhận hình thức kỷ luật: “Thái độ của Một số đông cán bộ: Đối với người khác, phê bình là Có, nhưng tự phê bình còn quá “vừa phải”, không dám công khai phê bình, ngại chấp nhận phê bình – nhất là phê bình từ dưới lên, không kiên quyết sửa sai. những khuyết điểm của họ … Nói tóm lại: đối với những người khác, thưa đồng chí, hệ tư tưởng đó rất “mácxít”, nhưng đối với tôi thì nó gắn liền với chủ nghĩa tự do ”7.
Trong phê bình, họ nể nang, né tránh, ngại va chạm, thấy đúng không bảo vệ, thấy lỗi không đấu tranh: “Có những đồng chí đáng ra phải phạt, nhưng hết lòng thương yêu, quý mến thì chỉ phê bình, cảnh cáo. Chuyện, thậm chí có nơi còn bao che cho nhau, dung túng cho nhau, lừa dối cấp trên, trốn tập thể, kỷ luật như vậy khiến đồng chí không những không sửa được lỗi mà còn coi thường kỷ luật công đoàn. lỏng lẻo, điều tai hại hơn nữa là bọn phản động sẽ có cơ hội Xâm nhập vào hàng ngũ của chúng ta để phá hoại tổ chức của chúng ta ”8.
Người ta đưa ra ví dụ: “Tôi có vết lằn trên trán, các đồng chí nhìn thấy, nhưng tôi không nói với lý do ‘nể nang’, còn tôi cứ mặc. Có vết lấm tấm cũng không sao.” trán mình mà có vết hằn trên đầu, những khuyết điểm về tinh thần, nếu không nhờ người sửa thì lại có hại cho người… Thấy khuyết điểm của người ta mà không phê bình là một khuyết điểm rất lớn. Nếu không phê bình, bạn sẽ cho phép tội lỗi phát triển. ”9. “Nói đến mọi người, tôn trọng hơn là chỉ trích, để đồng đội cứ mắc sai lầm mà hỏng việc. Chẳng khác nào thấy đồng đội đau ốm mà không chữa trị. Hãy tôn trọng bản thân, không dám tự phê bình, để khuyết điểm cứ tích tụ dần. . Giống như tôi tự đầu độc mình vậy “10!
Người ta cũng chỉ ra nhiều biểu hiện của động cơ cá nhân không trong sáng dùng phê bình để xu nịnh, dụ dỗ hoặc vu khống, bôi nhọ, chỉ trích, phê bình người khác: “Khi phê bình ai đó là không vì đảng, không tiến bộ, không công việc ‘Nhưng chỉ công kích cá nhân, lập luận bướng bỉnh, trả thù, vặt vãnh” 11. “Phê bình là giúp nhau sửa khuyết điểm, vì vậy thái độ phê bình phải chân thành, nghiêm túc, đàng hoàng. Phải nói rõ vì sao lại để xảy ra khuyết điểm, mức độ xấu như thế nào, dùng biện pháp gì để sửa chữa.” Thuốc phải nhắm đúng bệnh, không bao giờ được châm biếm, vu khống, trả thù, không nên chỉ trích.Hồ Chí Minh đã chỉ rõ và kiên quyết đấu tranh chống lại những biểu hiện nói ở cuộc họp khác, nói ở ngoài cuộc họp khác: “Người đi trước thì tốt, người đứng sau thì người xấu. Thấy xôi hỏng bỏng không.” nói xôi ngọt, thấy thịt thì nói có thịt, gió bẻ buồm thì không còn hồn. ”13.
Người phê phán tính xung phong, áp đặt, bảo thủ, duy ý chí của bản thân; không chịu học hỏi, lắng nghe, tiếp thu ý kiến có lý của người khác: “Tôi nghĩ mình giỏi cái gì, cái gì cũng biết” 14. “Kiêu hãnh có nghĩa là bạn có thể làm bất cứ điều gì cho chính mình. Tôi giỏi hơn bất kỳ ai khác. Tôi là Chúa và tôi không cần học hỏi từ bất kỳ ai cũng như đặt câu hỏi từ bất kỳ ai” 15. Người chỉ rõ: “Trong Đảng ta, nhiều đồng chí mắc bệnh công vụ, tưởng mình tham gia cách mạng lâu dài mà tự mãn, tự mãn, hoạt động cách mạng lâu dài thì tốt nhưng chỉ có sơ hở. chúng ta có thể tiến bộ mãi mãi không. ”16.
Kiên quyết phản đối những biểu hiện tham vọng quyền lực, không tuân theo sự phân bố của tổ chức; kén chọn chức tước, việc làm, Hồ Chí Minh gọi đó là: “hiếu nghĩa – coi mình là anh hùng, đại sự. Đôi khi vì tham vọng này mà phi” t Việc đáng làm đã làm. Tinh thần không bị lung lay cho đến khi bị công kích, chỉ trích Nhưng chỉ có thể đi lên chứ không thể đi xuống, tôi chỉ có thể chịu đựng sung sướng chứ không hề đau đớn Chỉ quan tâm đến chủ nhiệm này ủy viên kia, không quan tâm đến công việc thực tế ”17.
Người có kiến nghị: “Chúng ta phải khắc phục bệnh chủ nghĩa cá nhân, bệnh nể nang, tư tưởng địa vị. Chính điều này đã gây xích mích, đổ vỡ trong cán bộ, đảng viên và nhiều tệ nạn khác. Không ai nghe người kia, không giúp đỡ nhau, không hợp tác chặt chẽ, bệnh tật cá nhân còn dẫn đến tệ bảo thủ, quan liêu, tham nhũng, lãng phí, ngại khó, ngại khổ, tiêu cực, bi quan khi gặp khó khăn ”18, dẫn đến các hiệu suất của việc chọn địa điểm có nhiều người. Quyền lợi, chọn việc dễ, bỏ việc khó, ngại nhận việc khó ở vùng sâu, vùng xa. Thậm chí, tìm mọi cách vận động, tác động, sử dụng phiếu lấy phiếu tín nhiệm đối với các cá nhân một cách thiếu công bằng. “Không tuân theo mệnh lệnh, không tuân theo kỷ luật. Muốn làm gì thì làm” 19.
Những buổi biểu diễn này chỉ tập trung vào việc giải quyết các vấn đề gần, ngắn hạn, mang lại lợi ích cho cái gọi là “cận thị – không nhìn xa”. Đừng nghĩ đến những vấn đề to tát, hãy chỉ chú ý đến những điều tế nhị “20.
Những người đấu tranh với thành tích tranh thủ người thân, người quen, thành viên gia đình, mặc dù họ không đủ tư cách và trình độ cho các vị trí lãnh đạo, quản lý hoặc các vị trí hoặc sự sắp xếp có nhiều lợi ích, thì gọi đó là: “Tự túc— —Thu hút bè lũ kéo bè kéo cánh, thân bằng hữu chẳng có tài cán gì cũng tự kéo đến chức này, người có đức, không bằng lòng với mình thì bị loại trừ, quên rằng việc là việc của công, không phải việc riêng của gia đình ”21. Một nhà phê bình thẳng thắn: “Một số đồng chí vẫn duy trì thói quen ‘một người làm được tất cả’ ‘, đưa người thân, bạn bè vào vị trí này, chức vụ kia, việc gì làm được thì làm, không nên để bà con có chức vụ tốt. và bạn bè ”22.
2. Hồ Chí Minh quan niệm về suy thoái đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ
Chủ tịch Hồ Chí Minh nói nhiều về sự sa đọa về đạo đức và lối sống. Người thẳng thắn đấu tranh với mọi biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân, sống ích kỷ, thực dụng, cơ hội, vụ lợi; chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, không quan tâm đến lợi ích tập thể; đố kỵ, ganh ghét, so sánh, đố kỵ, không muốn người khác hơn mình. bạn nó là tốt. Ai gọi họ là bệnh hoạn: “Hẹp hòi – trong đảng không biết đề cao người tốt, ngại hơn người, ngoài đảng thì khinh, không ai làm cách mạng, không coi ai ra gì”. thông minh hơn mình. Vì vậy, họ không biết cầu đức với bên ngoài. Những người có tài giao tiếp và hợp tác. Đây là lý do tại sao con người trở nên chán nản và cô đơn “23; và” căn bệnh tham lam – những người mắc bệnh này đặt lợi ích riêng của mình trước lợi ích của đảng, của đất nước nên họ Chỉ “ích kỷ”. Công tư lợi dụng, ỷ lại vào quyền lực của đảng để mưu cầu mục đích riêng Sống xa hoa, tiêu xài hoang phí. Tiền đâu mà ra. xuất phát từ đâu? Nếu không phải do đảng quay thì đó là luân chuyển của đồng hương. Thậm chí là buôn lậu chợ đen. Đừng sợ mất tên đảng và đừng sợ mất chính mình ”24. “Cũng có những đồng chí chỉ lo ăn ngon, mặc đẹp, phát tài, quản lý công tư, đạo đức cách mạng, mặc kệ dư luận có phê bình hay không.” 25
Đầu năm 1948, khi đất nước cách mạng còn non trẻ, còn nhiều khó khăn, Người đã chỉ rõ cần phải thẳng tay trấn áp những hành vi vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, gây mất đoàn kết nội bộ. Đoàn kết ngược, dân chủ hình thức; cục bộ, bè phái, kèn cựa, tranh giành quyền lực, chuyên quyền, gia trưởng, thiếu dân chủ trong chỉ đạo, điều hành. Hồ Chí Minh yêu cầu: “Chúng ta phải thực sự mở rộng dân chủ trong thể chế này. Luôn luôn trung thực tự phê bình và phê bình thẳng thắn, nhất là phê bình từ dưới lên. Thói quen” vạch áo cho người xem ngực “. Phải kiên quyết chống quần chúng phê bình. Đảng viên có địa vị càng cao thì phải giữ nghiêm kỷ luật Đảng, nêu gương dân chủ. ”26.
Mọi người kiên quyết phản đối “bệnh hẹp hòi”, bởi vì “chủ nghĩa địa phương, chủ nghĩa vị lợi, chủ nghĩa cá nhân, tham danh, tham địa vị, ám ảnh lòng tốt, bệnh tật và nhiều tệ nạn khác, v.v., đều do bệnh hẹp hòi gây ra. trí óc! ”27. Lý giải của ông về “chủ nghĩa cục bộ” là: “Chỉ nhìn vào lợi ích cục bộ chứ không nhìn vào lợi ích chung. Làm việc ở ngành nào thì chỉ biết bênh vực, nuôi dưỡng ngành đó. Chính vì khuyết điểm này mà nảy sinh ra một số việc. thoạt nhìn thì tầm thường, Nhưng thực ra là một cái gì đó rất bất lợi cho kế hoạch tổng thể ”28.
Sau Cách mạng Tháng Tám, mặc dù các thuật ngữ “chạy thành tích”, “chạy giải” và “chạy danh hiệu” không phổ biến, nhưng những cái tên “thành tích”, tự cao, khoe khoang, phóng đại thành tích và “đánh bóng”; như Được tán thưởng, khen ngợi, chỉ ra, chê bai, thích bệnh hoạn: “Thích hình dạng: cái không coi thực tế, ham thành công chóng vánh, chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài, chỉ thích phô trương thanh thế” 29. “Bệnh danh, giả thực” – việc làm không vững chắc, không từ gốc, đến nơi đến chốn, không từ dưới lên. Làm cho nó chuyên nghiệp và hoàn thành nó. Các báo cáo dành cho Hoàng thượng rất ít, và gần như quá nhiều, nhưng khi xem xét kỹ hơn thì trống rỗng “30.” Bệnh kiêu ngạo – tự phụ, tự phụ, đứng hoặc tự phụ. Tôi thích khi mọi người tâng bốc tôi và khen ngợi tôi. ưu ái người khác. Mỗi khi làm việc gì đó thành công một chút, anh lại khoe khoang, không ai sánh được với anh. Tôi không muốn học hỏi từ quần chúng và tôi không muốn bị chỉ trích. Tôi luôn muốn trở thành một giáo viên cho những người khác “31.
Người dân cũng khó thể hiện sự giấu diếm: “Báo cáo chậm trễ, chiếu lệ. Báo cáo dối trá, che giấu tốt xấu, chỉ nói tốt và tốt. Báo cáo lộn xộn – chỉ đưa báo cáo cho chi nhánh và cấp dưới, sau đó sao chép và gửi nguyên văn, v.v. . “32.
Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng nhanh chóng chỉ ra bệnh quan liêu, xa quần chúng, không sâu sát cơ sở, thiếu giám sát, còn lúng túng:
– “Tư tưởng quân phiệt quan liêu. Nắm quyền ở một lĩnh vực nào đó, ông như vua ở đó, tha hồ độc đoán, hoạn quan. Đối với bề trên thì khinh thường, đối với kẻ thấp kém thì cậy quyền. Đối với quần chúng thì giả danh. làm cho quần chúng khiếp sợ một cách “chung chung, chung chung” này đã gây nên sự phẫn uất, chia rẽ đến mức khiến cấp trên xa rời cấp dưới, đoàn thể xa dân ”33.
– “Làm việc theo kiểu bàn giấy. Tôi thích giải quyết công việc giấy tờ. Ngồi khoanh tay một chỗ, không chịu xuống kiểm tra công việc, không chịu vạch ra kế hoạch, cẩn thận thực hiện các chỉ thị, nghị quyết của nhóm… Sự cách hoạt động của nó rất bất lợi. Nó khiến chúng tôi không theo dõi chuyển động và hiểu được những gì đang diễn ra bên dưới, vì vậy nhiều chính sách của chúng tôi không được thực hiện đúng cách “34.
– “Bệnh lý của mệnh lệnh cho thấy rằng người ta thường dựa vào chính quyền để buộc người dân làm thay vì quảng cáo và giải thích một cách tự động và tự động cho người dân” 35.
Người khởi kiện phản đối việc thể hiện thái độ thờ ơ, vô cảm, thiếu trách nhiệm trước những khó khăn, thất bại và đòi hỏi chính đáng của nhân dân: “Muốn làm đẹp lòng cấp trên thì phải chống”, dân thì mặc thế nào cũng được, không được thì thôi. để đảng phản đối. Nhân dân, nhưng quan liêu và kêu gọi những phát súng ”36.
Một số cán bộ, đảng viên lâu nay chỉ ra tình trạng thất thoát lãng phí tài chính, tài sản, ngân sách nhà nước, đất đai, tài nguyên … Vì vậy, họ đã mắc phải những sai lầm: hách dịch, giả danh, hưởng thụ, lãng phí tài sản công, ích kỷ, không tiết kiệm là mồ hôi nước mắt của nhân dân. đảng và quần chúng.
Xem thêm: Hướng dẫn cách tăng âm lượng loa ngoài trên điện thoại Android gấp đôi
Chúng tôi cũng kiên quyết phản đối hành vi tham ô, lãng phí, lợi dụng chức quyền để cấu kết với người khác nhằm trục lợi. Người chỉ rõ: “Bên cạnh những đồng chí tốt, còn không ít cán bộ, đảng viên tư cách, đạo đức thấp, mang nặng chủ nghĩa cá nhân, đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu, không lo“ mình vì mọi người ”. mà chỉ nghĩ “mọi người vì mình”, vì chủ nghĩa cá nhân, ngại gian khổ, khó khăn, sa vào tình trạng tham ô, tham nhũng, lãng phí, xa hoa, ham lợi danh lợi, tự phụ, coi thường tập thể, coi thường quần chúng, chuyên quyền, chuyên quyền, xa rời quần chúng, xa rời thực tế, mệt mỏi với bệnh quan liêu, mệnh lệnh, không có tinh thần làm việc hăng say, không chịu học hỏi, nâng cao trình độ cũng là vì chủ nghĩa cá nhân mất đoàn kết, thiếu tổ chức, thiếu kỷ luật, thiếu tinh thần trách nhiệm, không chấp hành nghiêm túc đường lối, chính sách của Đảng, xâm hại đến lợi ích của cách mạng, lợi ích của nhân dân ”. 38.
Từ năm 1947, Hồ Chí Minh đã thể hiện và kiên quyết phản đối việc thao túng công việc của cán bộ, gọi đó là: “Tâm tư đảng phái: hễ ai tiếp cận người đó, dù nói điều gì cũng không đúng. t có tài Người mình không thân dù có tài cũng cố hết sức để họ ra đi, mặc kệ họ nói “39”, “kéo bè kéo cánh” là một căn bệnh rất nguy hiểm. Từ bè phái. Ai hợp với mình thì dù xấu cũng nghĩ là tốt, làm xấu thì cũng cho là tốt, rồi đùm bọc, nâng đỡ nhau, nếu không hợp thì cũng cho là tốt. đối với anh ta, người tốt cũng nghĩ anh ta không tốt, và điều tốt cũng là xấu, Sau đó bạn ra ngoài để vu khống, nói xấu và tìm cách hạ bệ người đó, bệnh này làm hại đảng nhiều lắm. Nó làm tổn hại đến sự đoàn kết, nó làm cho đảng thiếu tài năng để thực hiện đầy đủ các chính sách của nó.
“Do ít hiểu biết về tình hình trong và ngoài nước, ít nghiên cứu lý luận và kinh nghiệm thực tiễn nên dễ lạc quan khi gặp thuận lợi, dễ dao động, bi quan khi gặp khó khăn, lập trường cách mạng không vững vàng. thiếu tư duy độc lập, chủ động sáng tạo nên gặp nhiều khó khăn trong công việc, hiệu quả lãnh đạo hạn chế ”41.
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng sa sút hiệu suất, nhưng chủ yếu là do chủ nghĩa cá nhân. Theo Hồ Chí Minh, “Chủ nghĩa cá nhân sinh ra hàng trăm thứ bệnh nguy hiểm: quan liêu, mệnh lệnh, bè phái, chủ quan, tham ô, lãng phí, trói buộc và làm mù quáng những nạn nhân, những người làm mọi việc vì danh lợi, địa vị mà không màng đến lợi ích của giai cấp. và con người. “42.
Phần II
Tổ chức học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh
Góp phần thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 số xii
Trong quá trình lãnh đạo cách mạng Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn quan tâm, lo lắng về những hiện tượng tiêu cực trong đảng và trong xã hội, mà người ta thường gọi là vấn đề quan liêu, tham nhũng, lãng phí. Đồng chí đã để lại nhiều bài nói, bài viết về đấu tranh chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Việc học tập, nghiên cứu những tài liệu quý này có ý nghĩa to lớn đối với công tác xây dựng đảng hiện nay.
1. Tăng cường giáo dục, quần chúng nêu gương chống suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” của cán bộ, đảng viên.
Để đấu tranh có hiệu quả sự suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, cần phải có các biện pháp phòng ngừa. Vì vậy, giáo dục góp phần quan trọng trong việc hình thành tinh thần phòng, chống, nâng cao tinh thần trách nhiệm, vai trò của người cán bộ phục vụ đất nước … Trong phong trào này, “giáo dục là tiên, phạt là thứ”. “43.
Trước hết, phải giáo dục cho các tầng lớp nhân dân thấy rõ trách nhiệm và nghĩa vụ của mọi người là chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, lối sống “tự tiến hóa ”,“ tự chuyển hóa ”là trách nhiệm của mọi người. Công dân: “Nếu nhà có trộm, trộm thì hô to, cả làng sẽ truy lùng kẻ trộm. Khi tài sản công bị trộm, trộm thì mọi người phải có trách nhiệm vạch mặt kẻ dối trá và đưa ra trước công lý, vì mọi cá nhân đều có nghĩa vụ bảo vệ tài sản công … ”44.
Cần phân tích nội dung giáo dục để cán bộ, đảng viên và nhân dân thấy được tác hại nghiêm trọng của suy thoái kinh tế cả về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” . văn hóa ”, từ đó nảy sinh sự bất mãn đối với những hành vi này và cần đấu tranh loại bỏ chúng.“ Báo chí cần lên tiếng phân tích những điển hình để người dân nhận thức rằng quan liêu, tham nhũng, lãng phí là tội ác. Từ đó động viên quần chúng nhân dân mở rộng phong trào phản biện từ dưới lên ”45;“ Ngành, địa phương nào cũng phải giáo dục cán bộ, nhân dân, chiến sĩ chống tham ô, lãng phí, quan liêu ”46.
Bên cạnh đó, cần giáo dục cán bộ, công chức, những người có quyền, có địa vị, có nhiều điều kiện, khả năng suy thoái về quan niệm chính trị, đạo đức, giáo dục tinh thần phục vụ nhân dân. , lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” cũng là một trong những biện pháp phòng ngừa hữu hiệu trong công tác đấu tranh này. Hồ Chí Minh chỉ rõ: Về phương pháp giáo dục, phải thường xuyên giáo dục đạo đức cách mạng, nâng cao ý thức phục vụ nhân dân trong thi hành công vụ, giáo dục tinh thần trong sáng. Phải hết lòng phục vụ cán bộ, công chức, không vi phạm pháp luật, đồng thời có kỷ luật thích đáng đối với những người ngoan cố, không hối cải, sửa chữa.
2. Hoàn thiện các văn bản quy phạm pháp luật để phòng, chống sự suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
Rà soát, bổ sung, hoàn thiện các quy định quản lý, hành chính và các văn bản quy phạm pháp luật nhằm đảm bảo tính công khai, minh bạch, góp phần xóa bỏ cơ chế “xin – cho” và “cấp – cho”. “; phòng, chống tham nhũng, tiêu cực,” lợi ích nhóm “,” sân sau “, trục lợi trong quản lý, sử dụng ngân sách, tài sản công, vốn chủ sở hữu của doanh nghiệp nhà nước, vốn đầu tư, đất đai, tài nguyên, khoáng sản, tài chính, ngân hàng, Các ngành thuế, hải quan, biên chế, quản lý, sử dụng … Đồng thời, các hành vi vi phạm pháp luật được xử lý kiên quyết, nghiêm minh.
Tăng cường trách nhiệm của người lãnh đạo để xảy ra sai phạm, tăng cường trừng phạt các phần tử tham nhũng, đủ sức răn đe. Trong đó, nhiệm vụ của người đứng đầu là thường xuyên kiểm tra việc thực hiện các quyền và nghĩa vụ của cán bộ, công chức trong phạm vi của mình, ngăn chặn càng sớm càng tốt những hành vi xấu trong quá trình hình thành.
Ngoài việc hoàn thiện pháp luật, cũng cần tăng cường hệ thống pháp luật để đảm bảo các luật phòng chống tham nhũng được thực thi nghiêm túc trên thực tế: “Cần có luật để trừng trị tham nhũng, lãng phí, lệ phí và các luật này phải được chấp hành nghiêm chỉnh … ”47. “Pháp luật phải nghiêm trị những kẻ gian dối, bất kể chức vụ, nghề nghiệp của họ” 48.
Về hình phạt, Bác nhắc lại lời của Lê-nin: “Thật xấu hổ cho những người cộng sản và những người cách mạng, nếu khinh bỉ những người đưa hối lộ, thay vì xử bắn họ” 49. Hình phạt đối với những kẻ tham nhũng, bị động không chỉ là kết án, tước địa vị mà những tội danh này cần phải được công khai để dư luận đánh giá. Hình phạt này không kém gì một bản án trước tòa.
3. Tăng cường công tác kiểm tra, giám sát của đảng và nhà nước
góp phần quan trọng trong việc phòng, chống sự suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong các tổ chức đảng, chính quyền, nhất là trong thanh tra, kiểm tra và các bộ phận khác.
Trong quá trình thi hành công vụ, các cơ quan không chỉ phải phát hiện, xử lý nghiêm minh, kịp thời những hành vi xấu mà còn phải tìm ra những sơ hở trong chính sách, pháp luật, cơ chế quản lý, … giúp Trung ương hoàn thiện công tác quản lý. hạn chế những hành vi xấu; giúp lãnh đạo địa phương tìm ra cách đối phó với những cảm xúc tiêu cực. những biện pháp tích cực.
4. Phát huy dân chủ, hoàn thiện cơ chế vận động quần chúng nhân dân tham gia, phòng, chống sự suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
Tăng cường công tác vận động quần chúng của đảng bộ, chính quyền; phát huy vai trò giám sát của Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị – xã hội, của nhân dân, báo chí và dư luận trong đấu tranh ngăn chặn, đẩy lùi suy thoái kinh tế ” tiến hóa ”và“ tự chuyển hóa ”. Trong cán bộ, đảng viên, người đứng đầu cấp ủy, đảng bộ các cấp phải nghiêm túc tiếp thu thường xuyên hoặc đột xuất, lắng nghe thông tin, lắng nghe, đối thoại trực tiếp, giải quyết những phản ánh, kiến nghị của quần chúng nhân dân, nhất là tình trạng suy thoái kinh tế. hình thức biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. cán bộ, đảng viên. Xây dựng và triển khai phương pháp lấy ý kiến, đánh giá mức độ hài lòng của người dân đối với cơ quan, cán bộ, công chức trực tiếp giải quyết công việc của người dân và doanh nghiệp; có hình thức xử lý đối với tổ chức, cá nhân có chỉ số hài lòng thấp. Xây dựng và thực hiện các cơ chế bảo vệ, khuyến khích phản ánh, lên án và tích cực đấu tranh phòng, chống suy thoái, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Để nhân dân kiểm soát cán bộ, phải thiết lập một cơ chế công khai, minh bạch trong hoạt động của các cơ quan nhà nước, trước hết là trong hoạt động tài chính. “Quản lý phải dân chủ, tài chính – sổ sách minh bạch, chống quan liêu, lãng phí, tham nhũng” 50.
Theo Hồ Chí Minh: “Tăng cường dân chủ phê bình từ trên xuống dưới và từ dưới lên, trong cơ quan và ngoài quần chúng. Trên” cái đe “phê bình, thì bệnh quan liêu, tham nhũng, lãng phí nhất định phải bị diệt trừ” 51.
5.Tổ chức cho tập thể, đảng viên, công chức, viên chức tập thể, cá nhân lao động, học tập, thảo luận, liên hệ và lựa chọn nghề nghiệp
Tập thể, cá nhân đảng viên, công chức, viên chức tổ chức học tập, thảo luận, liên hệ, lựa chọn và thực hiện Chỉ thị 1998-cv / btgtw của Ban Tuyên giáo Trung ương ngày 10 tháng 02 năm 2017 để thực hiện Chỉ thị 05-ct / thứ tự tw (Phần II) bộ phận hoạt động theo chủ đề.
Các tổ chức thông tấn, báo chí, thông tấn, văn học, nghệ thuật, thông tấn, hội xuất bản các cấp ở Trung ương và địa phương công khai nội dung chủ đề năm 2017; tập trung biểu dương, nhân rộng gương người tốt, cách làm, gương người tốt, việc tốt của địa phương, cơ sở , và đơn vị công việc.
Tăng cường công tác tuyên truyền, vận động quần chúng tích cực học tập làm theo Bác, xây dựng đời sống văn hóa tinh thần ở địa phương, cơ sở, đồng thời tích cực phát hiện, đấu tranh, ngăn chặn sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một số cán bộ, đảng viên. , cũng như “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, và góp phần xây dựng đảng trong tương lai. Trong sạch và mạnh mẽ. /.
–
Nhận xét
1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Báo chí. Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2011, tr 5, tr 298.
2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, SĐT, tháng 6, tr 289.
3. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.8, tr.280.
4. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.11, tr.94.
5. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.120.
6. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr 89.
7. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.9, tr.521-522.
8, 9. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.89-90, 260.
10. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.301.
11. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, số 5, tr 298.
12. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, tháng 6, tr 114.
Xem thêm: Cách làm sạch cuống họng heo đúng cách dễ làm tại nhà
13, 14, 15. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.301, 295, 631.
16. Thành phố Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.12, tr. 333.
17. Thành phố Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, tr 5, tr 295.
18. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.13, tr.187.
19, 20. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.298, 297.
21. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.65.
22. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, th.5, tr.94-95.
23. Thành phố Hồ Chí Minh: toàn tập, Sđd, t.5, tr. 296.
24, 25. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr. 295, 94.
26. Thành phố Hồ Chí Minh: toàn tập, Sđd, t.5, tr. 454.
27, 28. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.276, 87-88.
29, 30. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.94, 297.
31. Thành phố Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, tr 5, tr 295.
32. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, Thứ ba, tr 417.
33. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Số điện thoại, Thứ hai, tr 88.
34. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr 89.
35. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.33.
36. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, tháng 6, tr 370.
37. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.9, tr.508-509.
38. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.546-547.
39. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.94.
40. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.297.
41. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.14, tr.30-31.
42. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.11, tr.611.
43. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.361.
44. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.13, tr.416.
45. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.8, tr.139.
46. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.346.
47. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.13, tr.419.
48. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Số điện thoại, Thứ Hai, Tháng Sáu, tr 127.
49. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.288.
50. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.13, tr.443.
51. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.8, tr.140.
Xem thêm: Cách làm sạch lưỡi cho trẻ sơ sinh
Công khai: VUIHECUNGCHOCOPIE.VN là trang web Tổng hợp Ẩm Thực - Game hay và Thủ Thuật hàng đầu VN, thuộc Chocopie Vietnam. Mời thính giả đón xem.
Chúng tôi trân trọng cảm ơn quý độc giả luôn ủng hộ và tin tưởng!
- Cách làm bánh dẻo lạnh Singapore tinh tế cho ngày Tết Trung Thu
- Hình Ảnh Kotex Dính Máu Lồn, Kotex Dính Máu Trang Cá Nhân
- Cách làm bánh nếp nhân đậu xanh dẻo thơm, ngọt ngào – lambanh365.com
- Những Hình Ảnh Đẹp Về Cha Và Con Gái Làm Lay Động Triệu Trái Tim
- Ta Điện Ảnh Thế Giới Ta Vì Vương, Điện Ảnh Thế Giới Ta Vì Vương