Bạn đang quan tâm đến Đọc trường ca “Mặt đường khát vọng” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm | Điểm Nhạc-Phim-Sách | Vietnam (VietnamPlus) phải không? Nào hãy cùng Vuihecungchocopie đón xem bài viết này ngay sau đây nhé, vì nó vô cùng thú vị và hay đấy!
Tổ quốc là chương thứ năm của sử thi “Đường đến khát vọng” của nhà thơ Nguyễn Curtin. Sử thi gồm chín chương, được tác giả viết vào tháng 12 năm 1971 và được Nhà xuất bản Nghệ thuật Tự do xuất bản vào tháng 1 năm 1974.
Thời gian tác phẩm được ghi lại lần cuối là một dấu ấn nói lên rất nhiều điều về xuất thân của tác giả và vị trí của tác giả, điều này rất quan trọng.
Bạn đang xem: Trường ca là gì
Sau khi sử thi “Hoài bão Dao Mian” ra đời và đi vào đời sống văn học, các chương “Hồn quê” và “Thiên nhiên” được tách ra thành một bài thơ độc lập.
Đó là một hiện tượng hiếm gặp ở Việt Nam khi gần 100 người cùng viết những bài thơ dài với nhiều sử thi khác nhau. Điều đó chứng tỏ chương Đất nước có một sức hấp dẫn đặc biệt, phù hợp với tâm lý và sức hấp dẫn của đại đa số người yêu thơ, mặc dù hình thức thể hiện theo thể thơ tự do không mấy gần gũi với thể thơ lục bát. dạng của lục giác. Lục bát, nhận thơ truyền thống đã trở thành tập quán của người đọc / nghe thơ Việt Nam.
Sức hấp dẫn mạnh mẽ của chương “Đất Nước” với tư cách là một bài thơ độc lập nằm ở nội dung, được thể hiện một cách giàu cảm xúc, một cách nghĩ, đề cao hình tượng, dưới chiêu bài ngôn ngữ trong sáng. Tiếng Việt, gần gũi với ca dao, tục ngữ và truyền thuyết của con người, nhưng vẫn hiện đại, tinh tế, tế nhị và cao cả.
Truyền thống và hiện đại, hiện tại và quá khứ, cái riêng và cái chung, cái riêng và cái toàn thể … hòa quyện, phát huy lẫn nhau, làm nổi bật cái chung, hướng tới tương lai nhàn nhã, và trở thành nền tảng của vạn vật . Hiểu những điều không thể hiểu được, ngay cả những người từ các nền văn hóa khác nhau.
“Đất nước” theo điểm nhìn của tác giả cũng là điểm nhìn của toàn thể dân tộc Việt Nam trong lịch sử 4000 năm dựng nước và giữ nước:
Khi tôi lớn lên, “đất nước” đã có … Đất là nơi bạn đi học, nước là nơi bạn tắm … Khi chúng ta nắm tay mọi người, “đất nước” đầy ắp … Chúng tôi khao khát điều đó từ khi còn nhỏ Ngày tận thế … trái tim tôi tràn đầy niềm đam mê sẽ vang vọng khắp trái đất …
Nhưng lần này (khi sáng tác):
Từng nhịp trống của “Đất Nước” đang gọi tôi là “Đất Nước” trong lòng tôi, nỗi nhớ về “Đất Nước” cứ quặn thắt và sục sôi …
Xuyên suốt bảy phần của Chương 5, nhịp điệu thơ của âm thanh lặp lại không ngừng như sóng. Đất rung, biển rung, con người bừng lên sức mạnh trong tâm hồn sau bao đau thương, mất mát, sẵn sàng xông pha, với lòng tự tôn và lương tâm, vào trận chiến quyết định để dân tộc giành lại độc lập, tự do. :
Không riêng gì sông núi ngàn dặm, đất liền ngàn dặm, xin hãy lắng nghe tiếng chúng tôi: xin có mặt, nguyện làm tiên phong cho đất mẹ.
Chương “Đất Nước” với tư cách là một bài thơ độc lập, theo thể thơ tự do, thể hiện rõ sự thay đổi lớn lao trong lòng độc giả Việt Nam hiện nay, khi bài thơ này khơi dậy lòng yêu nước và tinh thần yêu nước, tinh thần trách nhiệm và nghĩa vụ công dân. , khát vọng hoà bình, ấm no, hạnh phúc không chỉ bấy giờ mà mãi mãi về sau, kể cả bây giờ, bằng sự hiểu biết chân thành, thận trọng, có chọn lọc và cảm hứng nghệ thuật tự cảm nhận của nhà thơ và trong hình thức ngôn ngữ thơ thể hiện.
Cuộc chiến tranh xâm lược của đế quốc Mỹ do đồng bọn cầm đầu không những không giữ được sức mạnh vật chất vốn có mà còn vạch trần những âm mưu đen tối, tất yếu dẫn đến oan trái, mất nhân tính, sớm muộn cũng thất bại.
Ngoài ra, thực tế cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam thống nhất đất nước đang ngày càng mở ra nhiều thắng lợi cho dân tộc Việt Nam, vì cuộc chiến tranh cứu nước thuộc về chính nghĩa, lương tri và khát vọng hòa bình trên trái đất.
Anh là người trong cuộc, có ý thức về thời đại, luôn ý thức trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với đất nước, một chiến sĩ trên mặt trận văn nghệ, bằng tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ, đã có những đóng góp đáng kể, là nguồn cảm hứng, gắn kết với toàn dân, và cống hiến cho chiến thắng vẻ vang và tự hào cuối cùng.
Trong số những người lính làm thơ, có cả những tác phẩm văn học mà quan điểm chính trị rõ ràng, sắc sảo. nguyen khoa diem là một nhà thơ như vậy.
Tại Hoa Kỳ và các nước đồng minh, không có hiện tượng văn học nào khuyến khích quân đội và nhân dân tham gia chiến tranh Việt Nam. Vì văn học không phải là phương tiện, công cụ phục vụ cho âm mưu xâm lược, không phải là cuộc chiến tranh phi nghĩa, không có văn học và đội ngũ tác giả tiêu biểu, trong trường hợp này. Cũng giống như sau chiến tranh Việt Nam.
Có đủ lý do để tách hai chương “Tổ quốc” và “Đứng lại” như một bài thơ độc lập. Nhưng nếu lấy bài thơ trở lại cấu trúc tổng thể của sử thi “Đường đi lên tham vọng” thì mới thấy được một vẻ đẹp đầy vẻ đẹp toát lên khí chất ngời ngời.
Trước đó, chương “Quốc gia” có bốn chương (Lời chào, Cảnh báo, Kẻ xâm lược Mỹ, Tuổi trẻ không ngừng nghỉ), sau đó là bốn chương (Áo sơ mi trắng và Khuôn mặt đường phố, Xuống phố, Tiếng vọng của không gian rộng lớn, Báo bão).
Vì vậy, sử thi “Mặt đường khát vọng” có cấu trúc đối xứng, có chương “đất nước” ở giữa, tập hợp từ các chương trước và kéo dài sang các chương sau, vừa mang tính lịch sử vừa mang tính lịch sử. Những hiện thực của thời đại liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến chiến tranh, lần lượt hướng lên, thay vì parabol, tạo ra một cao trào của sự phát triển thơ. Dòng chảy thơ.
Các điểm cơ bản của chương “Nhà nước” được phân tích ở trên có thể được tìm thấy trong tám chương còn lại. Đó là một bài thơ của nghị lực từ trái tim, biến đổi tâm hồn con người, mở ra như một điểm tựa của sức mạnh lý trí:
Chúng ta đã trải qua bao năm tháng không ngờ, nhưng chiều nay, vào một buổi chiều dữ dội, tôi nhận ra mình đã lớn … Gương mặt trẻ thơ ấy bỗng già nua trên sóng nhìn lên và tôi thấy mặt kẻ thù! ( Chương 1 )
Những câu “xin chào” đơn giản đó báo trước một cơn bão lớn, không thể ngăn cản:
Tôi quay lại nhìn. Con sông lớn chuyển từ trầm tư sang rộng lớn, và dòng nước hùng vĩ của nó trùng hợp với lời hứa về những bờ sông vô tận của lịch sử cho một trăm anh hùng ngày nay … ( Chương 2 )
Vì quân xâm lược đã tàn phá lãnh thổ của quê hương thân yêu:
Họ đánh chúng tôi để chúng tôi không thể tìm thấy chiều cao của mình … họ đánh chúng tôi và làm cho tất cả các bào thai truyền thống bị thối rữa … họ đại diện cho cuộc sống của chúng tôi bằng các vectơ và được lập biểu đồ bằng máu của chính chúng tôi để chứng minh tính hiệu quả của vũ khí! ( Chương 3 )
Bằng ngôn ngữ thơ mộng, Chương 3 là một bản cáo trạng hùng hồn, miêu tả một đội quân man rợ dưới sự chỉ huy của một tên độc tài khát máu, luôn mơ làm bá chủ toàn cầu và tìm cách tha hóa bằng phương tiện hèn hạ và hèn hạ nhất thế giới – đó là Lực lượng Viễn chinh Mỹ dưới sự lãnh đạo của các chiến binh Johnson, Nixon.
Đội quân đó không đeo mặt nạ, chỉ có tên:
Tên người Mỹ đó! Bạn luôn bị ghét … bạn đã đến Việt Nam. Và đánh mất hết những giá trị nhân văn cao quý ở đây.
Đối mặt với bọn đế quốc, hành vi vô nhân đạo của bọn xâm lược không chỉ khiến thanh niên miền Nam Việt Nam lâm vào tình trạng như vậy:
“Lòng tôi không yên, lòng tôi vẫn đầy lo lắng,
Cái này:
“25 năm qua tôi không có lấy một thanh niên nào … Tôi hận anh ngàn đời, giặc Mỹ buồn lắm,” Tổ quốc “có hiểu cho tôi không?
Cũng đẩy tuổi trẻ nước Mỹ vào bi kịch:
“Chúng ta là một con vật mới … chúng ta tự do làm tình, tự do đau buồn, tự do ca hát, tự do quét sàn …
Chính những điều đó đã thức tỉnh tuổi trẻ của cả dân tộc Việt Nam:
“Hãy đứng lên! Hãy giương cao ngọn đuốc! Thắp sáng tình yêu của muôn thế hệ, nhận ra kẻ thù, bắt đầu ngay hôm nay và giành lấy hạnh phúc! ( Chương 4 )
Và, từ những góc nhìn và tình tiết tiếp tục “tỏa sáng” trong bốn chương đầu tiên, đến Chương 5 – sự xuất hiện của “quốc gia”.
Những chi tiết quý giá trong ký ức thức tỉnh:
Cảm ơn những chú chim sẻ nâu bay ra đồng kéo rơm vàng về tổ… Cảm ơn vì đã cho con một năm để sinh ra “tuổi mẹ”, con nằm trong bụng mẹ. Những ngày tháng thanh xuân … “( Chương 1 )
Với một bộ nhớ “lớn hơn”:
Sáng hôm đó … hình dáng con tàu đang mở miệng vào thành phố …
Khiến trái tim tôi loạn nhịp:
Xem thêm: 20 ưu điểm của laptop HP ProBook 4x30s
“Liệu lịch sử có lặp lại? Từng ngôi nhà, nỗi đau vô hạn nơi góc phố … ( Chương 2 )
và:
Không có nơi nào như Việt Nam như một “đất nước” mà nhân loại có thể nhìn thấy lại … ( Chương 3 )
Ôi, những hàng cây từng làm mưa làm gió trên đại lộ thời niên thiếu, nay đang thay lá, ngỡ như màu tóc bạc của bụi đường và hơi cay … (Chương 4)
Có quá nhiều kỉ niệm kết thúc như thế này, thều thào và quằn quại:
Thân mến, “đất nước” là máu xương của chúng ta, chúng ta phải biết đoàn kết, chia sẻ và phải biết phản chiếu hình ảnh của đất nước, để làm cho “đất nước” bất tử …
Sau đó, bật lên:
Ôi, đâu là mây trắng trên cao, đâu là gió trong rừng xa, đâu là “xứ sở”? Đâu là “đất nước”… “đất nước” trong miệng, “đất nước” trong tim, và “đất nước” ở chân! “dân tộc”! Cả ngọn núi đột nhiên gào thét! ( Chương 5 )
Chính ở chương 5 – chương giữa này, tác giả đã truyền tải đến người đọc hai điểm nhấn về cảm xúc: sông Hồng (còn gọi là sông Mẹ hay sông Nữ) và vùng châu thổ nơi nó sinh ra – cũng như Đồng bằng Bắc Bộ và đồng bằng sông Cửu Long Hậu phương lớn, nơi:
Một người mẹ đến mang theo mùi sữa từ cánh đồng gặt … Cơn mưa tháng Năm là một nguồn bình tĩnh và không ai có thể dập tắt được …
Ngoài ra, hình ảnh Bác Hồ kính yêu:
Có người, ta đã treo lại vường, búp sen ngàn năm hình tháp một cột và búp sen phương nam trong bùn cùng tháp … bởi vì ngươi là “Tổ quốc” của ta … là lý tưởng của ngươi. . Chúng tôi sống….
Hai điểm nhấn này – hình ảnh Hồng Ngài và Bác Hồ – là những dấu ấn đậm nét, trước hết là cảm xúc của chính tác giả dành cho người đọc.
Nguyễn Khoa Điểm sinh ra ở Huế, nhưng xuất thân ở vùng đất phía đông (hải dương-hải phòng, xưa có tên là Động Phúc, phía đông Thăng Long, hai bên sông Hồng nhìn về xứ Đoài). hà đông-sơn tay, tây, Nay thuộc Hà Nội) vốn sống ven biển, là nơi sinh sống của các danh nhân từ xa xưa nên còn có tên là Nghiêu Hải Đường.
[Bài thơ dài của một người bạn “Trăng non”: Viết trong giấc mơ]
Cha ruột của ông là một nhà báo thời Hải (tức là Nguyễn Kế Vân, nổi tiếng về tài luận chiến với quan điểm “nghệ thuật vì lợi ích của nhân loại”), thuộc dòng dõi của một vị quan nói tiếng phổ thông Ruan Ketang. 1690-1725 ) làm quan dưới triều chúa Nguyễn Phúc Chuo.
Anh ấy trở về miền bắc khi còn nhỏ, nhất định học tập và lớn lên. Vì vậy, nhà thơ viết:
Ta là người phương nam, nhưng ta biết ngươi là người phương bắc, ta họ Nguyễn, người tỉnh phía đông, ngày nay huyết thống lặng lẽ trôi dạt trên bán đảo hôm nay, khi lũ quét qua châu Âu, tiếng trống chiến bất chợt vang lên. . châu thổ!
Tình cảm riêng tư của Người đan xen vào tình cảm chung của nhân dân, làm nên tiếng nói của đồng bào, đồng chí trong vòng tay đồng bào, hòa chung sức mạnh chung của “đất nước”.
Trên con đường phát triển của quốc gia, sức mạnh của “quốc gia” lớn mạnh từng bước, theo từng giai đoạn:
Mọi thứ đang ở phía trước … con đường trải dài trong nắng. Chào bước chân vững chãi, trầm tư tìm bước chân quen …
Chính trong những câu thơ này, quá khứ đan xen với hiện tại, hướng về tương lai, tạo thế vững chắc cho hình ảnh “kiềng ba chân” hay “ba cây tụ thành núi cao”:
Con đường đưa ta về với ngày hội lớn của độc lập, hoà bình, thống nhất hai miền Nam-Bắc … vì hôm nay ta ra trận với cả tấm lòng trong trắng … ( Chương 6 )
Với tựa đề “Áo trắng và kẻ vạch mặt đường”, chương 6 đề cập trực tiếp đến phong trào sinh viên miền Nam ngày ấy, tác giả gián tiếp “dọn đường” tấn công thành trì cuối cùng của chế độ. Chương 7 nhiệt tình thể hiện:
Thành phố đầy đường phố được hồi sinh … Chúng tôi quỳ trên đường phố … Chúng tôi lao lên và chiếm lấy con đường … Hãy đi và mở cổng của thành phố phía Đông! ( Chương 7 )
Đường dẫn đó gây ra tiếng vang:
Ta trở lại phố xá nhộn nhịp, dẹp tan mọi bộn bề cuộc sống, những dư âm mới lạ … Cùng nhau đi đến cùng trời cuối đất, đánh đuổi giặc Mỹ, nguôi ngoai mẹ … ( Chương 8 )
Năm 1971, trước khi quân đội Hoa Kỳ rời miền Nam, một lời tiên tri đã xuất hiện trong Chương 9 của sử thi “Tham vọng của Yang”:
Ngàn năm sau, sẽ không có phút này, một ngàn năm trước gọi là mộng: thời khắc đuổi Mỹ, thời khắc lấy lại mẫu quốc, mỗi tấc đường đều đánh thức gió!
Niềm tin đó, khát vọng đó, luôn ở trong trái tim, nuôi dưỡng tâm hồn và lớn lên từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây:
Hãy đổ sự sống của bạn vào sức nặng của đôi chân của bạn … “Tổ quốc” muôn năm! Shima đang ở ngoài đường, Shilong muốn bay đi đuổi theo kẻ thù, trong truyện cổ tích đã đo ni đóng giày cho mẹ và sinh ra hàng nghìn anh hùng Những anh hùng trong chiến tranh Việt Nam xuống đường, giống như mặt trời chiếu rọi của họ. quê hương … ( chương số 9 )
Ngày Nguyễn Khoa Điểm hoàn thành tác phẩm “Điều ước của Đường”, ông chưa tròn ba mươi (sinh ngày 15 tháng 4 năm 1943), chưa tròn ba mươi, nhưng thơ ông vẫn đầy đặn và chín chắn, đầy lý tưởng tư duy trọn vẹn về thời đại, về dân tộc, về “quốc gia”.
Ông đặt ra một “vấn đề” rất phức tạp, đa chiều với những dòng suy ngẫm của một người hiểu được nguyên nhân gốc rễ, chẳng hạn như nhà khoa học Albert Einstein (1879-1955), người tạo ra các phương trình mở khóa bí ẩn của vũ trụ, đã từng đề xuất: “Nếu bạn không thể đặt một câu hỏi một cách dễ dàng, đó là bởi vì bạn không hiểu nó.”
[‘Tiếp tục định hình hình ảnh đất nước, con người Việt Nam qua văn học’]
Khi ấy, anh là người lính ở tiền tuyến Huế ở Đằng Tiến, và trong sử thi “Đối mặt với con đường khát vọng”, hình ảnh Huế và những con người quê hương anh luôn hiện lên với những tâm tư, tình cảm mãnh liệt và những mong muốn.
Thành phố dịu dàng và những con sóng đập vào đá, những ngọn giáo bạc, những đôi guốc đập vào cung điện màu tím, những tiếng thì thầm quét qua đường phố … ( Chương 8 ) p>
Hoặc nguồn tên tra cứu dự phòng:
“Những tên khốn chết tiệt! Suối hay chim? Con người hay cồng chiêng? …” Đất nước “!” Đất nước “! … ( Chương 5 )
Cựu sinh viên Khoa Văn trường Đại học Sư phạm Hà Nội, tay cầm súng, vẫn đang nuôi dưỡng, rèn luyện cảm xúc để bộc lộ những tâm tư, trăn trở bằng thơ khi cần thiết. .
Nữ diễn viên điện ảnh Thụy Điển nổi tiếng ở Hollywood những năm 50 và 60 (bà đã giành được ba giải Oscar trong thế kỷ 20) – hai điều mà Ingrid Bergman (1915-1982) từng nói đã làm, điều đầu tiên “bạn phải tập thể dục” của mình. trực giác “và thứ hai” bạn phải tin tưởng tiếng nói bên trong nhỏ bé của mình sẽ cho bạn biết chính xác những gì cần nói và những gì cần quyết định. “
Từ Huế
Tiếng nói vô biên tuôn chảy, lưu truyền, hồi sinh, vang vọng và cuối cùng nhân lên sức mạnh, trong sâu thẳm niềm tin, sức mạnh nhân lên niềm tin,
Tính đến nay
Hai ngón tay mở ra như thiên thể v Bay như cánh chim báo bão Quanh trái đất, ngôn ngữ, màu da ôi v Việt Nam ơi, v Chiến thắng hãy bay đi ( Chương 8 )
(v là chữ cái đầu tiên của từ victoria, có nghĩa là chiến thắng).
Xem thêm: Nhạc Nhẹ Là Gì? Cách Nhìn Biện Chứng Về Nhạc Nhẹ Việt Nam
Nguyên khoa học và việc áp dụng thành công lý luận chính trị trong sử thi “Đường đến tham vọng”. Có những điểm giống và khác nhau giữa “thơ chính luận” và “văn chính luận” hay “kịch chính luận”.
Các nhà báo áp dụng cùng một phương pháp phân tích và chứng minh theo quan điểm của họ, có xu hướng chuyển tải sự chuyển động của các sự kiện bằng ngôn ngữ văn học mới mà các nhà biên kịch sử dụng để tạo ra những nút thắt kịch tính cao trào, và các nhà thơ, trong cảm xúc bộc phát, để tạo ra một ngôn ngữ thơ , trong đó quá trình sử dụng ẩn dụ ngôn từ, là công việc chắt lọc tư tưởng đến mức cao siêu, không chỉ tạo nên sức nén của bài thơ, mà còn là ưu điểm chính của bài thơ, vừa mở ra được những chỗ trống của bài thơ vừa mở ra. nâng cao cơ hội thưởng thức thơ. Không gian thơ, mở rộng hơn nữa.
Những vần thơ giản dị, hào sảng và da diết ấy không chỉ làm chấn động tâm hồn người Việt Nam, mà còn đánh thức trái tim của những con người yêu công lý:
Khi tháng Năm là mùa tựu trường trên phố phường viết bài trên giấy không đau, phải mài mực giữa đường, ta thề sẽ ra đi! ( Chương 9 )
Vào thời điểm viết sử thi “Mặt đường khát vọng”, tác giả còn rất trẻ và phải mất một thời gian dài để bước vào chính trị, nhưng chất chính trị đã được ông chấp nhận dưới dạng tri thức, sau khi suy ngẫm, rèn luyện. trở thành tri thức, định kiến văn hóa, sáng tạo Là bối cảnh văn hóa phản ánh trong các ngóc ngách, nói lên tính nguyên bản của sự vật, hiện tượng.
Viết về “quốc gia” khi chiến tranh Việt Nam đang hoành hành, nhưng ông đã nhìn thế giới xung quanh bằng con mắt sắc lạnh, trực giác và nhận thức có chọn lọc, có thể nhìn thấy / mọi người đều có thể nhìn thấy bên trong và bên ngoài biên giới lãnh thổ của đất nước Bối cảnh, sự ra đời của chiến tranh và con đường không thể tránh khỏi của chiến tranh, và hậu quả của nó.
Những phản ánh của tuổi trẻ vùng địch chiếm đóng:
Ồ, hôm nay tôi đang bốc hỏa, vì vậy tôi sẽ không sử dụng vũ khí. Tôi sẽ đốt cháy tương lai của mình. Tôi không nghĩ mình sẽ tự sát nếu không muốn giết bằng súng ….
Lời thú nhận của một thanh niên người Mỹ nhặt súng và xâm lược:
Thông minh, đạo đức thì già, còn trẻ thì chào khôn, đạo đức thì già, chúng ta đi … ( Chương 4 )
Chỉ có những người đứng về phía công lý mới cầm súng xuống đường, hy sinh tuổi thanh xuân để lấy lại đôi chân của mình. Trên con đường này, các bạn trẻ luôn hướng tới tương lai.
Chiến tranh là vô nghĩa và kéo nhân loại trở lại quá khứ kỳ diệu. Tuy nhiên, chiến tranh vẫn là miếng mồi béo bở, lôi kéo các thế lực tham lam và bá quyền vào những cỗ máy giết chóc và hủy diệt.
Những nỗ lực của nhiều thế hệ con người nhằm phấn đấu cho một nền văn minh tốt đẹp hơn trong hàng nghìn năm đã bị hủy diệt bởi chiến tranh và thú dữ.
Chiến tranh sẽ tiếp tục trên trái đất này. Những người bị áp bức và những người vẫn phải cầm vũ khí đi ra phía trước. Họ khao khát hòa bình, không chỉ thịnh vượng mà còn là con người.
Trong sử thi “Đường đến tham vọng”, nguyễn khoa học đã hé lộ một phần ý tưởng này.
Mãi đến 45 năm sau, vào năm 2016, ông mới nói rõ điều đó trong bài thơ “Viết tiếp lần cuối”:
Phải không anh, chỉ khao khát được là người em chọn, khi cái chết trừ đi vô cùng, em bật khóc anh là em, luôn là anh …
Cùng năm (2016), anh còn xuất bản tập thơ “Câu hỏi đầu năm”:
Tại sao ly rượu dâng lên, tay tôi khẽ run, tôi không chạm vào ai, tôi cũng chạm vào cuộc sống, tại sao nửa đêm tỉnh dậy, thấy mình bồng bềnh trong sương?
Tôi đột nhiên nhận ra rằng mặc dù nó vẫn còn là một vấn đề, nhưng tôi cảm thấy thoải mái hơn:
Tâm hồn tôi sẽ không bao giờ già đi, bạn có phải là Pure Sunshine không?
Có vẻ như mọi câu hỏi bạn đặt ra đều khiến bạn phát triển hơn! Vì vậy, cùng một câu hỏi, nhưng mỗi khi được hỏi, bất kể tình huống nào, đó là sự thay đổi trong tâm trạng, nguyên nhân và tâm trạng của một người, hãy chuẩn bị để chấp nhận điều gì đó mới mẻ từ câu trả lời với tư cách là một người.
Đặc biệt, trong sử thi “Con đường đối mặt với khát vọng” và nhiều bài thơ của Ruan Curtin , lý luận chính trị đã neo chặt trái tim người đọc và sẽ còn ở đó trong một thời gian dài sau này. Vì thơ luôn là “nắng trong veo”. /.
nguyen khoa diem (hay còn gọi là nguyễn hải đường ; sinh ngày 15 tháng 4 năm 1943) là một nhà thơ và chính khách Việt Nam.
Nguyên Ủy viên Bộ Chính trị Trung ương, Bí thư Ban Bí thư Trung ương khóa 9, Trưởng ban Tư tưởng – Văn hóa Trung ương; đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa 10, Bộ trưởng Bộ Văn hóa – Thông tin (nay Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch).
Anh là cựu sinh viên Đại học Sư phạm Hà Nội.
Nguyễn Khoa Điểm sinh ra tại làng Ưu Điểm, thị trấn Phong Hòa, huyện Phong Điền, tỉnh Huế. Thân sinh của ông là một nhà khoa bảng họ Hải, sinh ra là Nguyễn Kốt, làm nội các phủ An Dương (trước đây là tỉnh Hải Dương, nay là Hải Phòng). Quê quán: Làng Anju, xã Thủy An, thành phố Huế, tỉnh Huế.
Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1964, cùng lứa với Phạm Thiện Dư và Lại Anh Xuân. Sau đó, ông vào Nam tham gia phong trào học sinh, sinh viên Huế, nhập ngũ, gây dựng cơ sở Mặt trận Dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam, viết báo, làm thơ, … cho đến năm 1975.
nguyen khoa diem bị giam. Trong phong trào ủng hộ thương mại năm 1968, ông được trả tự do và tiếp tục hoạt động của mình. Lúc này, nguyên khoa mới bắt đầu làm thơ.
Nguyễn Khoa Điểm trở thành Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 1975. Gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản sau năm 1975; Chủ tịch Hiệp hội Văn hóa Nghệ thuật Pingzhitian, Phó Bí thư Tỉnh ủy Tianshun.
Ông là ủy viên ban chấp hành khóa III của Hội Nhà văn Việt Nam. Năm 1994, nguyên khoa cử về Hà Nội làm Thứ trưởng Bộ Văn hóa – Thông tin. năm 1995, ông được bầu làm Tổng thư ký Hội nhà văn Việt Nam lớp v.
Năm 1996, tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VII của Đảng Cộng sản Việt Nam, Nguyễn Khoa Điểm được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương.
Ông là đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam khóa X, giữ chức Bộ trưởng Bộ Văn hóa – Thông tin từ tháng 11 năm 1996.
Năm 2001, tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IX của Đảng Cộng sản Việt Nam, Nguyễn Curtin là Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ban Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tư tưởng – Văn hóa Trung ương (2001-2006).
Đã xuất bản
Cửa thép (Đã ký, 1972)
Vùng đất ngoại ô (Bài thơ, 1973)
Báo trước về những điều ước (Long Song, 1974) Chương 9
Ngôi nhà có bếp (Bài thơ, 1986)
Bài thơ của nguyen khoa diem (1990)
Im lặng (Bài thơ, 2007)
Giải thưởng
Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam Tuyển tập thơ “Tổ ấm”.
Tập thơ “Khoảng lặng” năm 2010 đã đoạt Giải thưởng Văn học Nghệ thuật Cố đô (giải B)
Giải thưởng Văn học và Nghệ thuật Quốc gia. /.
Xem thêm: My Boo Là Gì – Câu Trả Lời Chính Xác Nhất Phải Đọc
Công khai: VUIHECUNGCHOCOPIE.VN là trang web Tổng hợp Ẩm Thực - Game hay và Thủ Thuật hàng đầu VN, thuộc Chocopie Vietnam. Mời thính giả đón xem.
Chúng tôi trân trọng cảm ơn quý độc giả luôn ủng hộ và tin tưởng!
- Phương pháp khảo sát trong nghiên cứu thị trường – Các bước thực hiện | DTM Consulting
- Cần Tư Vấn Gấp: Cách Làm Phẳng Giấy Bị Nhăn, Cần Tư Vấn Gấp: Cách Làm Cho Giấy Thẳng Trở Lại
- Trang trí Noel Giáng Sinh bằng ống hút giấy thân thiện với môi trường – Bao Bì Hữu Cơ
- Bí quyết làm mực né rau củ giòn ngon chuẩn nhà hàng
- trình bày suy nghĩ của em về đức hi sinh